Title story: 10 ways to kill Draco Malfoy
Author: drakulya
Translator: Thảo Cami
Link: https://www.fanfiction.net/s/2175455/12/10-Ways-to-Kill-Draco-Malfoy
Granger thật sự đẩy tôi.
Tôi phải dạy cô ta một bài học mới được,
một trong số đó cô ta không thể quên trong thời gian ngắn được.
Hahaha. Ha. Ha.
Đó là những suy nghĩ trong đầu tôi, khi
tôi đi một cách mệt mỏi xuống một hành lang, nhỏ nước dưới hồ. Tôi hơi rùng
mình khi đẩy lối vào phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin, vuốt đám tóc trước mặt
tôi. Rất may tôi vẫn chưa hắt hơi và tôi có cảm giác nó sẽ sớm thôi.Nếu tôi bị
cảm lạnh tôi sẽ đi khiếu nại với thầy Dumbledore về sự bạo hành.
Dĩ nhiên, tôi sẽ bỏ qua phần tôi đẩy cô
ta trước.
Vẫn là…nó vẫn lúng túng khi bị đánh bởi
con mọt sách. Tôi không thề tin tôi đã cho cô ta tiếng cười đó. Tôi thấy mình
giống như một kẻ ngốc khi trượt chân lúc trở về phòng sinh hoạt chung từ hồ nước.
Và con mực khổng lồ đã lờ tôi đi, nó thật không công bằng vì nó đã giúp Máu Bùn
khi cô ta rơi xuống nước.
Khi tôi tìm thấy hơi ấm của ngọn lửa ấm
áp trong phòng sinh hoạt chung, tôi thở phào nhẹ nhõm và gục vào chiếc ghế bành
da rắn, cào lại mái tóc khi cố gắng loại bỏ thực vật và những con bọ đang ở
trên tóc của tôi. Khi tóc tôi tương đối trơn tru và những con bọ đã biến mất –
cũng như trở lại màu bạch kim chứ không phải màu xanh lá – tôi dựa lưng vào ghế
và nhắm mắt lại, tận hưởng nhiệt tỏa ra từ ngọn lửa.
“ÔI CHÚA ƠI! Draco cưng! Anh có sao
không vậy?”
Tôi thầm than van. Cô ả lại nói lần nữa
“Ừ, ừ. Tôi khỏe mà”
Pansy cố gắn ôm tôi, nhưng cô ta nhăn
mũi chán ghét những giọt nước trên áo chùng của cô. “Urg! Nước lạnh sao. Anh đã
ở đâu vậy? Hãy nhớ là, trước khi bơi thì anh cũng phải cởi quần áo chứ”
Tôi tròn mắt “Cô nghĩ tôi là ai chứ
Pansy? Tôi làm điều đó tốt hơn cô đó”. Tôi cân nhắc lại. “Khoan đã. Có lẽ
không. Cô sẽ cởi quần áo trong nháy mắt nếu như cô muốn”
Cô ta biểu môi. “Em có thể cởi quần áo
vì anh, anh yêu!”
“Đừng nha”, tôi nói khi tôi cuối đầu và
lắc như một chú chó, nghiêm túc không quyến rũ cô ta. Nhưng khi tôi nhìn lại,
tôi hét lên kinh ngạc khi Pansy khỏa thân đứng trước mắt tôi. “Trời ơi! Nhặt
chúng lên, mặc lên người cô đi!”
“Tại sao chứ?” cô hỏi ngớ ngẩn, thơ thần
lại gần. “Không phải Draco cưng thích sao?”
“Tôi thích, nhưng không phải bây giờ”
tôi nói. Trông Pansy hạnh phúc với những lời đó và cuối cùng cô ta cũng mặc lại
quần áo. “Phù. Đừng làm điều đó nữa. Cô không bao giờ biết ai có thể đi qua
cánh cửa, và nếu người đó nói cho toàn trường biết thì danh tiếng của tôi sẽ bị
hủy hoại”
“OK. Bất cứ điều gì anh nói. Draco”. Cô ả
ngồi xuống trong lòng tôi mà chưa được mời. Tôi quắc mắt nhìn cô ta. “Anh có muốn-“
“Không, cám ơn Pansy. Tôi phải đi làm sạch
mình đây”. Tôi thật sự không muốn biết cô ta định làm gì tôi.
“Ờ, được rồi”
“Ra khỏi người tôi ngay”. Tôi đẩy cô ta
ra một khoảng và đứng lên, cau có khi liếc nhìn vũng nước lạnh còn lại trong ghế.
“Đừng bận tâm – gia tinh sẽ dọn sạch nó”. Tôi nhanh chóng vào ký túc xá và lấy
chiếc áo thun màu đen có chữ ‘DEATH’ ở trên, boxer và chiếc quần jean màu xanh.
Tôi sẽ phải đi vào phòng tắm Huynh Trưởng để tắm và thay đổi. Tuy nhiên, bây giờ
tôi phải đi trong bộ quần áo ướt lần nữa. Tốt thôi. Chẳng bao lâu nữa tôi sẽ
khô – và ấm - lần nữa.
Khi tôi ở trước lối vào phòng tắm tôi lột
chiếc áo ướt đẫm và ném nó vào giỏ quần áo bẩn. “Ahh. Chiếc áo ướt đó gần như
làm giảm thân nhiệt của mình”. Tôi nhìn vào phòng có cái bồn tắm lớn, và hài
lòng khi không có ai khác ở đây, cởi quần sort và bước xuống làn nước ấm. Tôi
ngạc nhiên khi nó có nhiều bong bóng, nhưng không nghĩ nhiều về nó.
Cho đến khi một giọng nói phát ra. “Ưm,
ai đó?”
Tôi ngó xung quanh chỗ phát ra giọng
nói. “Draco Malfoy”
Có một hơi thở nặng nề và sau đó có ai
đó bì bõm trong góc đối diện với tôi, rõ ràng là cố gắng để ra ngoài. Chỉ có một
người phản ứng với tôi như vậy. “Granger?”
Tiếng bì bõm ngưng lại. “Không. Là
Lavender Brown”
“Cô ấy không phải Huynh Trưởng”
“Chết tiệt”. Một chuỗi các từ chửi thề
theo sau. Tôi cố gắng không nhết mép khi lội âm thầm về phía cô. “Ưm. Pansy
Pankinson”
“Pansy sẽ nhảy vào tôi từ lâu” tôi nhận
xét khô khan. “Thực ra, cô ta sẽ nhảy vào bất cứ chàng trai nào ở trong phòng tắm.
Và trong mọi trường hợp, tôi biết cô là Hermione Granger. Vì vậy, đừng giả vờ nữa”
bây giờ tôi đã được 2/3 hồ, và với một cú đá mạnh mẽ tôi đi dưới mặt hồ và sau
đó đứng trước mặt cô. Cô ấy cau có, nhưng nó không làm cô bớt đẹp đi. Cô cười.
Gương mặt đẹp, thân hình tuyệt vời, cộng với một cá tính mạnh mẽ. Granger không
phải người nông cạn, chắc chắn như vậy. Điều đáng tiếc là, bây giờ cô ấy đang mặc
một bộ đồ bơi.
“OK, cậu biết tôi là ai rồi đó” cô ấy bước
về phía tôi. “Bây giờ thì xê ra!”. Với một bàn tay cô cố gắng đẩy tôi ra.
Tôi nắm lấy cổ tay cô ấy và kéo nó về
phía tôi. “Ôi không. Không phải cậu dìm tôi lần nữa chứ”
“Argh! Tại sao cậu không chết đi? Cậu
còn khó giết hơn một con bọ nữa” cô nói, gương mặt nhìn chằm chằm vào tôi chỉ
các một vài inch.
“Tôi đoán tôi phải trao huy chương cho
cô theo cách đó” tôi nói một cách mỉa mai, nhưng mắt tôi mở to khi cô đá vào háng
của tôi. “Ối, chết tiệt! Đau quá!”
Cô nhìn rất hài lòng. “Tốt. Đó là điều
tôi muốn”
“Và bây giờ cô biết tôi sẽ làm gì để trả
thù cô đúng không?” tôi cười mỉa và bơi sau cô ấy.
“C-cái gì?” Granger cố gắng giấu nó
nhưng tôi có thể nghe thấy một chút sợ hãi và dự đoán được trong giọng cô ấy.
Cô ấy bơi đi nhanh chóng nhưng tôi còn nhanh hơn. Với một chuyển động trơn tru,
tôi bẫy cô vào một góc và kẹp cô vào bức tường phòng tắm lần nữa. Nàng tiên cá
cười khúc khích trên tường. Cổ giận dự và hơi sợ, Granger ném cho nàng tiên cá
một cái nhìn khinh bỉ, người đang trừng mắt nhìn lại, khịt mũi khoái chí, quay
đi. “Bây giờ, Malfoy. Để tôi đi!”
“Ah, không vội đâu Granger. Tôi có nhiều
thời gian lắm”
“Tôi nhận thấy rồi” cô ấy lầm bầm. “Cậu
khá chậm với khi nói đến điện não”
Tôi cảnh cáo “Đừng xúc phạm tôi hơn nữa
Granger, hoặc cô sẽ nhận hình phạt lớn hơn đấy”
Granger khịt mũi. “Tôi đã quyết định đây
chỉ là một trong số những cơn ác mộng, vì thế cậu có thể làm tổn thương tôi.
Tôi sẽ tự véo mình và sau đó tỉnh dậy, nằm trên bãi cỏ bên cạnh hồ” cô ấy hất cằm
bướng bỉnh. “Vậy cứ tiếp tục đi. Làm những điều cậu có thể ấy”
“Làm những gì tôi có thể? Những lời nổi
tiếng cuối cùng” tôi chế nhạo. Mặc dù những gì tôi có trong đầu không hẳn là giết
cổ, trừ khi cô quyết định tự tử vì xấu hổ hoặc cả hai chúng tôi cùng chết ngạt.
Trước khi cô có thể nói bất cứ điều gì tốt
hơn, tôi nghiêng người và hôn vào môi cô ấy, tay tôi lướt trên người cô. Hơi nước
bốc lên xung quanh chúng tôi, cuộn thành những sợi nhỏ và lơ lửng trong không
khí. Cọ bong bóng trên làn da chúng tôi và nổ tung ở những điểm tiếp xúc. Đôi mắt
cô ấy mở to, thậm chí to hơn, nếu có thể, so với lúc Crabble và Goyle đẩy cô ấy
vào tôi. Môi cổ rất ấm nhưng đáng buồn, nó đóng chặt. Aw. Tôi luôn tự hỏi làm
thế nào để cô ấy hôn kiểu Pháp.
Granger lùi lại sau vài giây, nhìn xám xịt
“Như vầy là sao?” Cô ấy rít lên giận dữ. Cô ấy lau miệng. “Tôi thấy mình như thể
bị nhiễm một thứ bệnh gì đó vậy”
Tôi cười mỉa. “Đừng nói dối. Tôi có thể
nói là cô thích nó”
“Không có!”
“Tôi biết là cô có”
“Tôi không có!”
“Đừng dối lòng nữa”
Cố ấy quắc mắt lần nữa, mái tóc ướt dán
vào trán cô. “Tôi ghét cậu, Draco Malfoy” cô ấy thì thầm, nhìn chằm chằm tôi.
“Tôi biết”
Và sau khi tôi hôn cô ấy lần nữa. Thời
gian này, cô ấy hôn tôi. Cổ dừng lại vài giậy, rời môi tôi ra. Tôi có thể nghe
giọng cô ấy nhỏ xíu, “Đầy chỉ là một giấc mơ. Chỉ là giấc mơ. Giấc mơ thôi.
Draco Malfoy này không phải là thật. Nụ hôn này không phải là thật. Do đó mày
không phải đang thật sự hôn Malfoy. Mày không phản bội nhà của mày bằng nụ hôn
với một Slytherin. Dù sao nó cũng OK nếu điều này cũng là giấc mơ. Mày không phải
là một kẻ lập dị điên khùng. Mày là…” trước khi túm lấy tôi và hôn tôi lần nữa.
Tôi có thể không biết nhiều về cô ấy, nhưng tôi có
thể nói với bạn điều này: Hermione Granger là một người hôn rất tuyệt.
-end chap 12-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét