Title story: 10 ways to kill Draco Malfoy
Author: drakulya
Translator: Thảo Cami
Nguồn: www.fanfiction.net
Link: https://www.fanfiction.net/s/2175455/15/10-Ways-to-Kill-Draco-Malfoy
Disclaimer: tôi không sở hữu gì ngoài bản dịch
T/N:
Cami đã không để ý mình dịch đến đâu cho tới khi thấy hai dòng cuối
cùng của fic, công nhận Cami hôm nay siêng, nên dịch được nhiều. Mấy bạn
thấy Cami trans hay hơn lúc đầu không ạh?
CHAP 15: GINNY
TÔI.
SẼ.
GIẾT.
HERMIONE GRANGER!
Tại sao ờ tại sao chị ấy phải đi và nói
với toàn trường về cái gì đó mà tôi chắc rằng thậm chí không xác thực? Vâng dĩ
nhiên, tôi hy vọng nó xác thực và Harry không hơi đỏ mặt một chút khi Hermione
hét lên, nhưng nó có thể là xấu hổ. Ý tôi là, bất cứ ai cũng sẽ đỏ mặt khi một
ai đó hét lên rằng họ thích người nào đó, người đó có thể không thích, trước mặt
gần như toàn bộ tụi Slytherin (họ sẽ đến cỗ vũ Malfoy, và dự đoán Pansy
Pankinson ngồi cạnh anh ta, cố gắng mớm cho anh ta những gì cô có thể, thủ thỉ
trong khi tay đặt lên chân anh ta khêu gợi).
OK, bây giờ tôi đang nói lảm nhảm. PHẢI
DỪNG VIỆC NÓI LẢM NHẢM VÀ TẬP TRUNG! Tôi đang đi xuống cầu thang, vì lợi ích tốt
đẹp, và nếu tôi ngã thì đó là lỗi của tôi. Sẽ không có ai ở đó để đỡ tôi, như Malfoy
đỡ Hermione (hoặc vì chị ấy nói như thế, chứ không phải với một cái rùng mình
chán ghét). Tuy nhiên, vẫn có ai đó đỡ chị ấy. Vì không ai ở đó đón tôi, tôi sẽ
rơi ngay xuống phía dưới và đập đầu xuống sàn. Việc đó sẽ dẫn đến não tôi tràn
ra bên ngoài và tôi chết-
DỪNG LẠI ĐI!
Não bộ của tôi dường như tưởng tượng
thái quá ngày hôm nay. Ý nghĩ về bộ não tràn ra – đặc biệt là bộ não của tôi –
nó không phải là một ý nghĩ tốt đẹp gì và sẽ không có sự giúp đỡ để trò chuyện
nếu tôi gặp Harry hôm nay. Mà tôi có thể sẽ.
Điều đó nhắc tôi về cuộc gặp gỡ của
chúng tôi sáng nay, khi Harry không mặc áo. Phù. Tôi đỏ bừng mặt mà nó dường
như làm đầu tôi bốc cháy, và anh ấy trông hơi ngạc nhiên khi thấy ai đó dậy sớm
như vậy. Chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện nhanh chóng và tôi chỉ nói với anh
ấy là tôi dậy sớm để cổ vũ cho ảnh. Chúa ơi. Nghe có vẻ bấu víu và liều lĩnh.
Dù sao…phải nói là Harry có ngực rất đẹp.
–Chải nước dãi- Chà, tôi có vẻ như mong chờ điều đó, vì anh ấy chơi Quiddich từ
rất sớm. Lâu hơn tôi ở Hogwarts hoặc vì Ron nói với tôi như thế. Tôi giả sử anh
ấy bắt đầu chơi từ năm nhất của ảnh, vậy bây giờ anh ấy thực sự là một chuyên
gia khi nói về Quiddich và cách chơi nó như thế nào. Dĩ nhiên, tôi không thích
Harry chỉ vì anh ấy có bộ ngực nam tính, nhưng bởi vì ảnh là người thực sự tốt
và vui tính. Tuy nhiên, có vẻ ngoài đẹp không làm hại gì, một trong hai.
“Ưm…Ginny? Trò có đây không?” ai đó vẫy
tay trước mặt tôi.
Tôi nạt ý nghĩ của mình. “Hử? Ồ có, mình
ở đây. Cái tiếp theo? Bài học kết thúc chưa?” tôi nói to, cười che đậy vẻ lúng
túng.
Mọi người xung quanh tôi cố nén cười, và
bạn tốt của tôi Georgina, người đang ngồi bên phải tôi khịt mũi. Tôi nhìn lên
khó chịu, và bắt gặp ánh mắt độc ác của Giáo sư Snape khi ông trừng mắt nhìn
tôi qua chiếc mũi dài bóng nhờn. Tôi gần như thét lên trong sự sợ hãi và nhanh
chóng che miệng khi một tiếng rít nhỏ thoát ra. “Ưm…ý em là. Độc dược của em
hoàn thành chưa? Ahahaha. Haha. Ha!”
“Cô Weasley, chúng ta vẫn chưa bắt đầu
bào chế độc dược. Vì thế ta không nghĩ đó là lý do” Snape chế nhạo, và tôi nhận
ra rằng thầy ấy đã đúng. Không có gì trong cái vạc trước mặt tôi ngoài một vài
đốm bụi. “Trừ 10 điểm nhà Gryffindor vì mơ màng khi tôi đang nói về những thứ
trò cần để bào chế thuốc Ngủ. Và nếu ta bắt gặp trò lần nữa, điểm sẽ bị trừ gấp
đôi.
Khi lão ta quay lưng và bắt đầu nói, tôi
làm một vẻ mặt với ông ta. Vào lúc đó, thình lình vị giáo sư quay lại nhìn vào
tôi. “Có phải ta vừa mới thấy trò làm vẻ mặt gì đó phải không trò Weasley? Thêm
5 điểm nữa”
Mắt tôi lồi ra, tay tôi nắm chặt và bạn
cùng lớp bắt đầu phản đối. “Nhưng, thưa Giáo sư-“
“Cậu ấy không làm vẻ mặt gì hết, cậu ấy
cố ngăn một cái hắt hơi-“
“Phải! Đó là những gì cậu ấy đã làm, em
có thể làm nhân chứng-“
“ĐỦ RỒI!” thầy Snape hét lên, đôi măt rực
lửa. “Trừ 20 điểm vì cả lớp trả lời ta khi không được phép!”
Mọi người lầm bầm giận dữ về sự không
công bằng này và vài người bắn tia nhìn giận dữ về phía tôi. Bạn tôi (phần còn
lại của lớp) bắn cái nhìn đe dọa về phía họ ngay, mà làm cho họ nhìn xuống khá
nhanh. Tôi mỉm cười với Georgina, người đang cười lại. Qua sự im lặng của lớp
và lão Snape không thể trừ thêm điểm. Ha.
Khi món Độc dược hoàn thành, chúng tôi
đi đến lớp kế tiếp. Trên đường đi, nhóm chúng tôi có một cuộc trò chuyện khá
thú vị:
“Xì, chắc có con ong trên mông ổng chứ
gì, lão Snape ngu ngốc!”
“Mình sẽ nói…hội chứng trước kỳ kinh
nguyệt chăng, có lẽ thế?”
“Eo! Thầy là đàn ông chứ có phải phụ nữ
đâu Georgina…hahaha. Nó thật là hài hước”
“Có thể ổng là Transexual(1)…”
“Đừng nói về chủ đề đó nữa các cậu. Nó sẽ
gây ra vài khoảnh khắc kinh tởm đó”
“Đúng thế. Đến lớp Biến thôi. Nếu không
Giáo sư Gonagall sẽ giết chúng ta vì đến muộn đó”
“Hehehe! Ờ, có nhớ lần trước hông? Chúng
ta cố gắng biến cây xương rồng thành con rùa? Khi chúng ta làm xong, con rùa vẫn
có gai rất lớn! Nó đi xung quanh và đâm tất cả mọi người”
“Không phải mọi người. Chủ yếu là do bồ
để nó vào chổ ngồi của họ khi họ ngồi sắp ngồi xuống”
“-Xấu hổ - Chà, nó là do bồ đề nghị mà”
“Không, mình bảo bồ đặt nó dưới ghế Mike
thôi. Cậu ta thực sự là một tên ngốc. Cố gắng đặt con ốc sên vào sau lưng áo
chùng của mình vào một ngày khác. Điều tốt là cậu ta ngồi xuống khó khăn trên
con rùa gai, vì một trong những người bạn của cậu đã vô tình đẩy cậu ấy. Thật
đúng lúc”
“Mình nghĩ bồ thích cậu ta chứ”
“Mình, thích tên điên đó sao? Không đời
nào! Không nằm trong những giấc mơ điên rồ nhất của cậu ấy đâu. Hy vọng cậu ta
không mơ tưởng tới mình. Urgh”
“Mấy bồ đang lang thang vào chủ đề kinh
tởm của cuộc trò chuyện đó”
“Ố. Xin lỗi nghen Gins”
“Đừng gọi mình là Gins. Tên mình là
Ginny. Không phải Gins. Không phải Gins. Chỉ Ginny thôi”
“Mình xin lỗi Gins. Ối, chết tiệt! Xin lỗi
Gins! Argh! Mình lại nói nó nữa!”
“Sao bồ…”
“MẤY BỒ IM LẶNG ĐI! Chúng ta gần đến rồi
đó! Nếu Giáo sư Gonagall thấy chúng ta nói chuyện, cô có thể sẽ tức giận”
“Bồ là người hét lên đó Georgina…” tôi
cười nói. Thình lình, tôi va vào người nào đó đang đi nhanh. “Ái!”
“Oa…Ginny? Em không sao chứ?” một giọng
nói quen thuộc lo lắng khi tôi vấp và ngã về phía sau khá vô duyên.
“Ư...ừm, tôi không sao. Cậu nên coi chừng
– Ồ! Harry! Ừm, xin chào! Em xin lỗi vì đã va vào anh” tôi đón lấy tay anh và
anh ấy giúp tôi đứng lên. Trông anh không còn năng lượng. Anh ấy rất mạnh mẽ,
tôi nghĩ thế. Phải chăng là do Quiddich. Dễ thương, thân thiện và có một cơ thể
đẹp. Ô oooo, yeah! “Em không sao. Thật đó” Tôi lờ đi, huýt sáo và cười với bạn
của tôi, và trừng mắt nhìn họ khi Harry không nhìn thấy. Georgina thè lưỡi và
cười với tôi.
“Ồ! Đó là Ginny mà!” Hermione bước đến
bên cạnh Harry và mỉm cười với tôi. “Xin lỗi nghe Ginny. Harry vẫn còn hả hê vì
chiến thắng mới nhất của chúng ta đối với Dr - ừ, Malfoy. Vì thế cậu ấy không
nhìn thấy mình đang đi đâu”. Chị ấy nghiêng gần về phía tôi và thêm vào, trong
sự thì thầm. “Cậu ấy có đầu óc khá đơn giản, em thấy đó” tôi nhìn chị ấy vui vẻ/cười
toe (tôi vẫn còn hơi giận về vụ sáng nay), nhưng quyết định để cho chuyện đó dừng
lại bây giờ.
“Mọi người đều có đầu óc đơn giản so với
chị ‘Mione’ “, tôi cười, dành cho chị ấy một cú đấm vui vẻ trên cánh tay. “Có vẻ
như Harry cũng không ngoại lệ”
Harry cười. “Dĩ nhiên là mình không. Dù
sao…anh chỉ muốn hỏi em một điều, Gins”. Anh ấy trở nên nghiêm túc và nhìn chằm
chằm vào tôi. Bất cứ ai khác, tôi sẽ nện họ vì dám sử dụng ‘Gins’, nhưng khi
người nói là Harry, âm thanh đó thật dễ thương. Nó thật là hay khi anh ấy dùng
biệt danh cho tôi. Tôi muốn một cái từ khi anh Ron và Harry bắt đầu sử dụng ‘Mione’
cho Hermione, nhưng nó thật sự không phải là lựa chọn tốt cho biệt danh đến từ ‘Ginny’. “Em có muốn
đến Hogsmeade cuối tuần này không?...”
Trái tim tôi bỏ qua một nhịp. Chuyện này
có phải thật không? Nếu không phải tôi đang tưởng tượng và thật sự là Harry
Potter đang đứng trước mặt tôi và hỏi tôi về Hogsmeade – đó là một cơ hội…một
cơ hội rất mỏng manh, nhưng một cơ hội đều như nhau, rằng anh hỏi tôi có muốn
đi với anh không…
“Anh tự hỏi em có thích đi với a – bọn
anh. Bọn anh như anh, Hermione, Ron”. Anh ấy cười và nắm tay tôi, nắm chúng mạnh
mẽ. “Đi nha! Nói có đi mà. Nó sẽ rất vui đó”
Tôi đỏ mặt khi anh ấy nắm tay tôi và gật
đầu lạnh lùng khi tôi có thể trong lúc tay tôi đang bị Harry nắm chặt. “Có, dĩ
nhiên. Tai sao lại không chứ? Vậy vào cuối tuần này. Thứ - thứ bảy hay chủ nhật?”. Bạn tôi cười khúc
khích thật sự trên dây thần kinh của tôi bây giờ. Họ đã không dừng lại từ khi
Harry nói xin chào. “VÀ IM MIỆNG ĐI!”. Tôi thét lên khi Georgina làm một tràng
những nụ hôn đằng sau Harry. Hermione và Ron cố nén cười, tiếng cười sau đó giữa
hai tai.
Anh ấy đi ra và tươi cười rạng rỡ. “Tuyệt,
ừ, thứ bảy, anh nghĩ thế. Đó là ngày tốt nhất”. Sau đó anh ấy bắt đầu bước đi
và vẫy tay tạm biệt. “Gặp em sau, Gins!”. Tôi làm hành động tay đáp lại anh ấy,
nỗ lực vẫy tay tạm biệt trong cú sốc. Oa. Harry vừa đề nghị tôi đi chơi với anh
ấy (theo cách đó)! Tôi có chút thất vọng rằng Ron cũng sẽ đến, vì không nghi ngờ
gì khi anh ấy cố ngăn Harry làm gì nhiều hơn là nói chuyện với tôi hoặc bắt tay
tôi, nhưng tôi không phiền Hermione. Là cô gái thông minh và người dì thống khổ
của chị ấy, chị ấy sẽ làm cho mình khó tìm ngay khi có thể mà không trông có vẻ
đáng ngờ.
“Nè…Ginny, làm sao bồ không bận tâm khi
anh ấy gọi bồ là ‘Gins’ , nhưng bồ lại giận dự khi bọn mình gọi thế?” Georgina
bỉu môi sau khi bộ ba đi khỏi, khoanh tay trước ngực.
“Hừm! Mình biết bồ phải tôn trọng đội
trưởng Quiddich của chúng ta, và Cậu-bé-vẫn-sống đáng yêu, nhưng ít nhất bồ phải
làm anh ta bình đẳng với bọn mình khi gọi biệt danh của bồ chớ”
“Phải! Có lẽ Ginny thích anh ta. Anh ấy
trong có vẻ thích Ginny rất nhiều. Ý mình là, anh ấy chỉ hỏi Ginny có đi
Hogsmeade với ảnh vào thứ bảy này thôi. Có lẽ thanh âm không giống, nhưng bồ biết
cách gần như mọi thằng con trai trong trường Hogwarts mời con gái tới Hogsmeade
cho cuộc hẹn đầu tiên” một người bạn khác của tôi nói. “Nó giống như truyền thống
của Hogwarts”
“Bồ nghĩ vậy sao?” tôi hỏi cô ấy. “ Anh ấy
thích mình hay sao?”
Georgina và những người bạn còn lại của
tôi đảo mắt. “Vâng, đúng vậy đấy!” họ đồng thanh kêu lên.
“Nó rõ ràng quá còn gì nữa” Georgina
thêm vô. “Viết rõ lên mặt ảnh luôn mà”
Tôi tươi cười rạng rỡ với họ và sau đó
liếc nhìn đồng hồ. “Ôi không!” Tôi nói trong kinh hãi. “Lớp Biến bắt đầu 10
phút trước! Chúng ta nên ở đó từ lâu rồi!”
“Ừ, nhưng Harry Potter đến và hỏi bồ về
cuộc hẹn. Đó là một lý do tốt mình từng nghe”. Georgina bảo đảm khi chúng tôi
vào trong nhanh chóng, nhận cái lườm từ Giáo sư. Chúng tôi nhanh chóng ngồi xuống
và lật đến trang sách được viết trên bảng. Cô ấy giơ ngón tay cái lên khi giáo
sư Gonagall bắt đầu nói lần nữa và tôi cười toe. Cảm ơn Malfoy vì đã bị đốt
ngày hôm nay, hoặc giáo sư sẽ không có tâm trạng tốt như vậy.
Cảm ơn ai đó đốt ngọn lửa trên người anh
ta. Tôi có linh cảm là nó có thể là Hermione…
Và có, chị ấy đã quên chuyện chị hét lên
hồi sáng.
(1): người sinh ra dưới giới tính này nhưng lại mang
giới tính ngược lại.
-end chap 15-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét