Title story: Draco and Hermione:
Lust or Love?
author: chebetta
Translator: Lupin
Chap 12: Bơi trong hồ.
-"Hermione.." Draco thì thầm vào tai cô khi cậu
vươn người qua cô."Hermione...?" Hermione rên rỉ và cuộn tròn, lăn
qua đối diện cậu. "Hermione..."
-"Hm..."
-"Thôi nào cậu phải thức dậy chứ" cậu nói với cô
khi đang chống khuỷu tay ngay vai cô. Cậu ném tấm chăn ra khỏi người cô và ngồi
dậy. Cô cuộn mình lại và ôm lấy tấm chăn
-"Hey" cô rên rỉ khi một cơn rùng mình bao phủ lên
cơ thể cô. Cô nhìn xuống và thấy mình chẳng mặc gì.
-"Hermione, cậu phải thức dậy chứ?"
Cô ngồi dậy, chụp lấy
cái mền sau đó lại ngã phịch xuống, đắp lên người cô. "Tớ chẳng muốn dậy
chút nào, tớ sẽ bị cảm lạnh mất". Cô nói với cậu và cho cậu một cái ho giả
tạo bằng nỗ lực
-"Thôi nào. Hermione. Dậy đi chứ"
-"Tớ không muốn" cô nói lầm bầm trong miệng với cậu
và vùi sâu xuống giường, cố gắng chứng tỏ điều mình nói.
Draco nằm xuống cạnh cô và rúc vào cổ cô.
-"Mọi người sẽ nhìn và nói về tớ" Cô quay sang đối
diện cậu :"Họ sẽ cười nhạo tớ"
-"Tại sao họ làm như zậy?" Draco hỏi. "Chính
Jeff mới là người họ phải cười. Chứ không phải cậu"
-"Cậu không biết điều đó đâu"
-"Tớ khá là chắc chắn đấy" Cậu hôn nhẹ lên trán
cô, sau đó là mũi."Thôi nào, chúng ta dậy ăn sáng thôi". Cậu hôn cô lần
nữa sau đó đóng cánh cửa nhẹ nhàng ra sau cậu.
Hermione ngồi dậy, vươn căng người. Cô trượt từ từ ra khỏi giường đến
nhà tắm. Cô mở vòi sen va đứng dưới. Dòng nước xoa dịu và ấm áp. Sau khi tắm
xong, cô lấy cái khăn và đi ra ngoài. Cô bước đến trước gương để làm tóc trong
khi nó còn ướt
-"Ôi, trời" cô chụp một bên mặt mình. Có một vết bầm
bên xương gò má, nó màu tím. Nó không quá to nhưng sẽ làm bạn chú ý.
Hermione nhìn nó kĩ
càng. Nó không đau lắm. Cô đặt một tay mình lên đó.
-"Ow..chết tiệt" tay cô chợt rút nhanh khỏi vết bẩm.
"Chết tiệt" cô lầm bầm với chính mình. Cô lắc đầu và quay về phía
phòng mình. Cô mặc vào người cái quần jean và cái áo thun và thêm một chút
trang điểm.
Chụp lấy cái áo
len, rời khỏi phòng và bước xuống phòng sinh hoạt chung. Lại là Draco, cậu đang
nằm trên giường kỉ, đang vẽ gì đó. Một bức tranh về một cái nghĩa địa tối tăm.
Sương mù bao quanh mặt đất, những cái cây trông thật đáng sợ và đen tối.
-"Ôi trời" Hermione thở mạnh. Draco quay đầu lại
nhìn cô. " Đó là nơi nào vậy? Tại sao cậu lại vẽ nó?"
Draco đóng quyển tập
lại:"Cái gì?"
Hermione đi vòng
qua giường kỉ, giật lấy quyển sách từ tay cậu. Cô lật một vài trang cho tới khi
nhìn thấy bức tranh đó. Cô đưa cho Draco xem:"Bãi tha ma này ở đâu?"
Cậu nhún
vai:"Tớ không biết nữa"
-"Có, Draco. Cậu biết nó mà." Hermione đóng quyển
sách lại và trả nó cho cậu."đó là nơi hắn ta sẽ đón cậu"
-"Cái gì? Ai đón tớ, ở đâu chứ?" Draco hỏi, bối rối.
-"Cha của cậu, Voldemort. Đây là nơi bọn họ sẽ đón cậu"
-"Chắc là chỗ đó chứ"
-"Draco, tại sao cậu lại ở đó ?"
-"Tớ không có.." cậu nói với cô. Cậu phải nói dối.
Hoặc làm sao mà cậu vẽ cùng một nơi mà nó đã định sẵn trong tâm trí cậu.
"Cậu đang nói dối" Hermione nói với cậu. Cô đứng dậy
khỏi giường kỉ và ra ngoài hướng đến cầu thang, nỗi sợ hãi đang xâu xé trong cơ
thể cô.
-"Hermione' Draco gọi từ phía sau cô. "tớ chưa từng
đến đó", cậu vẫn sau lưng cô, cậu liền chụp lấy tay cô để cô không thể đi
đâu nữa.
-"Vậy thi làm sao cậu biết nơi đó?" cô hỏi cậu
-"Giấc mơ của tớ" Draco nói với cô:"Cha tớ đã
gửi nó qua giấc mơ của tớ"
-"Cái gì? Làm quái thế nào mà ông ta làm thế được?"
-"Cái gì? Làm quái thế nào mà ông ta làm thế được?"
-"Cha của tớ là phù thủy hắc ám. Ông ấy có thể làm những
điều giống như vậy, Hermione à." Draco cố gắng giải thích. "Khi tớ
sinh ra, ông ấy tìm cách ông có thể đưa những thứ đó cho tớ. Không phải một món
qua hay một lời nguyền. Mỗi lần ông ấy muốn cho tớ thấy điều gì, ông thường gửi
những hình ảnh từ tâm trí của ông."
-"Sao cũng được, Draco" sau đó cô bỏ đi.
-"Vậy hãy nhìn vào quyển sách của tớ đi, Hermione. Cậu
sẽ thấy những thứ chính tớ cũng khó có thể biết được". Hermione dừng lại.
Cái gì? Cậu ấy bị điên sao? Sau đó cậu quay lưng va bỏ đi.
Hermione lắc đầu:"
Cái thứ gì mà cậu ấy không thể biết được? Cậu ấy có phải đang nói sựt thật về
cha của cậu ấy không? Yeah, đúng rồi, Hermione. Cha cậu ta có thể gửi những thứ
đó vào đầu cậu ta mà". Cô lắc đầu, bỏ đi, hướng đến đại sảnh để ăn sáng.
Khi cô đến đó, Ron
va Harry thì không. Nhưng Ginny thi lại có mặt ở đó. Hermione cần nói chuyện với
một bạn gái. Mọi người nhin cô khi cô tiến vào cửa nhưng không ai nhìn vào mắt
cô.
-"Hey, Gin" Hermione nói, ngồi xuống.
-"Hey" Ginny nở nụ cười đầy ẩn ý. Ginny thậm chí
không thèm nhìn cô. Khi Ginny làm vậy, cô nhăn mặt:"Chị khỏe chứ?"
-"Gin, làm ơn, chị không muốn nói về chuyện đó
đâu" Ginny gật đầu và với tay lấy lát bánh mì. Hermione cũng như vậy.
Ném bánh mì trở lại
dĩa, Hermione đứng dậy :"Chị không thấy đói, chị sẽ bắt em quay lại,
Gin" Có chuyện gì với con bé vậy, đây là lần thứ hai cô coi thường ai đó.
-"Này, ở đó" cũng cái giọng lè nhè đó.
Hermione dừng lại
:"Jeff". Quay lưng lại, cô để ý thấy hắn ta đã lành lặn. Thậm chí
không con vết xây xát nào nữa. "Thôi nào, Jeff. Để tôi yên"
-"Được chứ, thưa quý cô" hắn nói giọng mỉa mai.
-"Oh..." cô nói. Hắn ta bước tới cô.
-"Thật hống hách, đúng không?" Hắn hỏi.
-"Và một chút khó chịu nữa. Giờ thì biến đi" Cô thực
sự không muốn ở trong tâm trạng phải chơi trò ngốc nghếch với hắn.
-"Vậy Draco Malfoy là bạn trai mới của cô à?"
-"Không" Hermione đáp ngắn gọn, không muốn dây dưa
với hắn nữa.
-"Cô chắc chứ? Bởi vi thăng đó đã nhảy vô cứu cô
mà."
-"Cậu ấy sẽ không làm thế nếu cậu không làm điều đó với
tôi" Hermione ngắt lời."Jeff, biến đi"
Hắn ta bước qua một bên:''Tôi sẽ trông chừng cô đấy"
-"Không dễ thế đâu" Cô thì thầm với chính mình để
không quan tâm tới những lời hắn nói. Cô hy vọng thế. Cô lắc đâu trong sự ghê tởm,
cứ tiếp tục bước đi. Cô sẽ đi đâu đây? Chính cô cũng không biết nữa, cô chỉ đi
theo bước chân của mình. Cô hướng ra ngoài. Để ánh mặt trời tỏa sáng ngày hôm
nay của cô.
Bước ra cửa, bước
chân dẫn cô đến bên bờ hồ. Nó đẹp thật. Ánh mặt trời đang phản chiếu trên đó,
làm hồ trông như màu xanh nhạt.
Hermione ngồi xuống
mặt đất, ôm chân mình dựa sát vào ngực.
-"Thật la đẹp" một giọng nhẹ nhàng phía sau cô.
Hermione nhin lên, la Draco. Cậu ấy cũng đang mặc quần jean và cái áo sơ mi. Cậu
ngồi xuống bên cạnh cô.
-"Yeah, đẹp thật '' Sự im lặng bao trùm họ, sự yên tĩnh
này không thoải mái chút nào.
Draco nuốt cổ họng
mình :"Cậu có sợ nước không?"
-"Không, tớ chỉ sợ chết đuối dưới đó thôi. Và vì sợ như
thế nên tớ sợ dính đến nó hay sợ phải bơi"
-"Tớ có thể dạy cậu"
Hermione nhìn cậu,
cậu ấy nghiêm túc, thực sự rất nghiêm túc;"Um..được chứ, chắc chắn rồi"
cô nói, chứ thực sự thì không chắc chắn lắm.
-"Cậu muốn khi nào bắt đầu?" Cậu hỏi.
-"Bây giờ được chứ?"
-"Chắc chứ. Cậu có đồ bơi không?" Cô gật đầu.
"được rồi để tớ đi lấy và mặc nó". Cả hai người đều hướng về lâu đài
đễ lấy đồ bơi cho mình.
-"Được rồi, bước xuống nước thôi." Draco bảo
Hermione ngay khi họ quay trở lại hồ.
Draco dạy cho cô. Cô đang cắn môi minh, hồi hộp. Cô mặc bộ
bikini màu xanh dương. Chỉ nhìn cô thôi mà tim đã đập rộn lên. Và còn vài thứ
khác nữa. Cậu nhìn gần đôi mắt cô, nín thở.
-"Được rồi." Hermione bước thêm một bước ra sâu
hơn và bước nữa. Nước rất ấm và dễ chịu.
-"Okie, bây giờ thì đến chỗ tớ" cô bước. Nhưng khi
cô bước đến chỗ cậu thì cậu lại lùi ra xa hơn cho đến khi tới nước ở ngang ngực.
-"tớ không thể, Nước sẽ qua đầu tớ mất" Cô bảo cậu
dừng lại khi nước chỉ đụng đến eo cô. Draco bước ba bước đến gần cô nên nước
cũng chỉ ở ngang eo của cậu.
-"Cậu có tin tưởng tớ không?" Cậu hỏi.
Mất khoảng vài
giây ngập ngừng trước khi cô nói:"Có"
-"Tốt" Cậu giơ tay mình ra. "Nắm lấy tay tớ
và theo tớ ra xa hơn chút nào" Cô giơ tay nắm lấy và bước ra xa trong khi
cậu đang lùi ra xa dần. "Tốt, cứ tiếp tục như thế" Cô đã làm theo ý cậu
và cậu dừng lại, mực nước đang ở ngay vai của hai người.
-"Bây giờ làm gì? Hermione hỏi.
-"Chúng ta sẽ lặn xuống" Draco nói với cô.
-" Cái gì?'' Hermione hét lên.
-"Okay, đếm đến ba nín thở thật sâu, chúng ta sẽ chìm
xuống nước. Tớ sẽ luôn ở bên cậu, được chứ?"
-"Hứa với tớ đừng để tớ chết đuối nhé."
-"Được rồi" Hermione bắt đầu hít một hơi thật sâu.
Draco nắm lấy cả hai tay cô còn cô thì giữ chặt lấy Draco
-"Một...Hai...Ba..." Cả hai đều hít sâu và rồi họ
chìm xuống nước. Draco mở mắt và nhìn thấy cô. Mắt cô đóng chặt kín, làm Draco
thấy mắc cười. Cậu đếm đến mười thì nổi lên và kéo cô lên theo.
Khi lên mặt nước,
cô thở hổn hển. Tóc cô dính vào vai và lưng cô, nước đang chảy xuống mặt cô.
-"Cậu ổn chứ?" Cậu hỏi, cậu cũng đang thở nhanh.
Hermione chỉ gật đầu,
làm cho một cụm tóc nhỏ rơi xuống ngay trên mặt cô.
Draco kéo nó ra sau tai cô, để bàn tay cậu trải dài theo
khuôn mặt cô. Cô để một bàn tay lên ngực cậu, cảm nhận nhịp đập, nó đập dữ dội
trong lòng tay cô.
Ngước nhìn lên cậu,
cô thấy trông mắt cậu một vệt sáng. Môi của Draco dần tìm đường đến chỗ của
Hermione.
Hermione tiến sát
lại gần cậu hơn, thu nhỏ khoảng cách giữa hai người. Tay Draco đang đặt lên tấm
lưng nhỏ bé của cô, sau đó ôm trọn lấy khuôn mặt cô. Ngón cái của cậu vuốt ve
đôi má cô. Draco hôn nhẹ xuống khuôn mặt cô rồi xuống cổ cô, xuống xương cổ cô.
-"Draco" Hermione thì thào. Môi cậu đã quay lại
tìm đến chỗ của nó. Một âm thanh nho nhỏ phát ra từ phía cổ họng cô như lưỡi của
Draco đang tìm đường vào môi của cô
-"Ooh...."
Draco và Hermione
nhìn ra phía sau lưng họ, một người cá đang ở trên tảng đá, tóc cô trải dài ra
sau lưng.
-"Các cậu thật dễ thương" Cô nói với họ
Hermione cười
vang:"Tôi đoán là vậy. Cảm ơn nhé"
Cô gái gật đầu và
bơi đi.
-"Lên bờ thôi" Draco nói với cô. Họ bước dần ra khỏi
làn nước và lên phía bờ. Họ lau khô mình bằng khăn và mặc đồ vào. Họ hướng về
phía phòng sinh hoạt chung.
Draco bảo với cô sẽ
gặp cô sau. Vậy nên Hermione về phòng, ngồi trên giường kỉ và nhìn vào quyển sách của Draco. Cô nhặt nó lên
và lật ra trang đầu tiên, cô thở dốc
-"Oh, trời ơi. Cậu ấy đã đúng"
-end chap 12-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét