Title story: Draco and Hermione:
Lust or Love?
author: chebetta
Translator: Lupin
Chap 18: Chuyến tàu.
“Vernard, ngôi trường của phù thủy và pháp sư. Tớ
không thể nào chờ được nữa” Hermione nói khi cô đang lên con tàu nhỏ. Có năm
khoang tàu. Cứ năm người thì ở một khoang. Nhiêu đó cũng đủ biết con tàu này
khiêm tốn như thế nào.
-“Nó chả tuyệt vời ở chỗ nào”. Faith tự nói với
mình. Faith là học sinh năm tư của nhà Slytherin, cô là kiểu người chả ưa ai nổi.
Hermione cứ bước đi và mặc kệ lời nói của con bé ngớ
ngẩn, ích kỉ đó.
-“Chà, tớ thì nghĩ nó thật tuyệt rồi đó chứ”,
Jeremy, một cậu bé năm ba nhà Huffepuff.
Hermione mỉm cười với cậu và đi tìm cái ngăn hành lý
cho mình.
-“Tớ thì hồi hộp quá” Leslie nói với Hermione. Leslie đẹp lộng lẫy
luôn. Ai cũng nghĩ như thế cả. Nhưng cô bé cũng thông minh, rất thông minh đằng
khác.
-“Chị cũng vậy” Hermione, Học sinh năm sáu nhà
Gryffindor.
-“Lỡ như chẳng có ai ưa em thì sao?”
-“Sao họ lại không ưa em chứ?”
Cô bé nhún vai: “Em không biết nữa. Có lẽ…”
-“Họ sẽ thích em thôi” Hermione đảm bảo với cô bé.
Leslie mỉm cười với cô và đi tìm khoang của mình.
Hermione ngồi xuống, nhắm mắt lại, nhưng rồi lại mở
ra, có tiếng cãi vã bên ngoài.
-“ĐM” Hermione nghe tiếng Faith chửi rủa. Con bé là
một đứa cực xấu tính, chẳng dễ thương chút nào nhưng cũng cực kì xinh đẹp.
-“Cậu ước được à” Devin bật lại, cậu có nét gì đó
hao hao Draco. Cậu cực ưa nhìn, nóng tính và đang chuẩn bị bắt đầu đánh nhau.
-“Tao sẽ đập mày nát như bã đấy” Faith nói với cái
liếc xéo.
-“Thử xem, đồ ẻo lả”
-“Ý gì thế?” Faith đưa giọng cảnh báo.
-“Đúng đó, mày nghe mà”
Hermione nhìn xuống phía cuối khoang và thấy hai đứa
đó. Faith đánh một cú vào Devin. Nó đập trúng hàm của cậu nhóc, sau đó thì cơn
thịnh nộ ập đến.
-“Con chó cái này” Devin nổi nóng bật lại nhưng cú
đó sượt qua.
-“Được rồi, hai đứa” Hermione nhảy ra, “Tan được rồi
đó”
Chúng chẳng nghe, đang cố giết lẫn nhau. Hermione chụp
được bắp tay và lôi cô bé ra khỏi Devin
-“Thả tôi ra”Faith hét vào mặt Hermione.
-“Ngồi xuống mau. Faith, có thôi ngay không”
Hermione hét lại Faith.
-“Chuyện gì đã xảy ra ở đây?” Landon hỏi. Landon
cũng là một cậu có vẻ ngoài ưa nhìn. “Nóng bỏng” là từ dùng để miêu tả cậu.
Landon luôn đối tốt với mọi người và nụ cười luôn thường trực trên mặt cậu. Cậu
là học sinh năm sáu nhà Ravenclaw.
Hermione quay nhìn cậu thì Faith nhảy bổ tới để đấm
Devin. Hermione nhanh tay chụp lấy cô bé và ép cô ngồi xuống.
-“Faith, một lần nữa thôi” Hermione cảnh cáo.
Faith giựt bực dọc ra khỏi tay Hermione: “Tôi chẳng
làm gì cả” Faith ngồi bệt dưới đất, bĩu môi.
Hermione quay lại phía Landon và để ý rằng mọi người
đang ló đầu ra xem từ các khoang khác.
-“Okay, mọi người tản ra đi” Hermione nói. Nhưng chẳng
ai bước đi: “Ngay lập tức” Cô hét lên. Mọi người quay trở lại toa của mình.
-“Chuyện gì vậy?” Draco hỏi với cái chau mày.
-“Chẳng có gì cả. Devin đi với chị” Hermione bước ra
khỏi khoang của mình: “Coi chừng con bé đấy” Hermione đang chỉ vào Faith đang
ngồi dưới đất
-“Tại sao?” Draco hỏi.
-“Cứ làm đi” Hermione dẫn Devin đi phía sau và ra lệnh
cậu ngồi xuống.
-“Chết tiệt. Tay cô ta bằng sắt chắc”
-“Tránh xa con bé đó ra. Nếu chị thấy hai đứa còn
như vậy thì sẽ gửi trả hai đứa về trường đấy”
-“Vâng”
-“Ngoan, bay giờ thì lau cái miệng của em trước đã”
Hermione lấy cái túi xách của mình và lấy ra hộp sơ
cứu. Hermione khụy gối trước Devin và chậm vết máu ở giữa môi Devin. Cô lấy cái
gì đó sau đó cắt miếng băng gòn đặt lên môi cậu bé.
-“Ow, đau”
-“Em không muốn nó bị sung chứ?”
-“Em thích như cũ hơn” Devin đứng dậy
-“Được thôi” Hermione nói rồi đứng dậy. “Vậy thử để
mấy đứa con gái thấy rồi xem”
Devin rên rỉ nhưng cũng ngồi lại.
Hermione bắt đầu chữa lành môi cậu. “Tránh xa con bé
đó được chứ?”
-“Em không thể”
-“Sao lại không được?”
-“Em không biết nữa. Em thích làm cô ta phát cáu
lên”
-“Chị biết. Đôi khi mấy cậu chàng muốn làm nhặng xị
lên” Devin tính nói gì đó nhưng lại bị Hermione cắt ngang. “Chị biết là em
không hiểu những gì diễn ra trong em, ngoại trừ bản thân em là người hiểu rõ. Cô
bé xinh đẹp, và em biết điều đó. Nhưng con bé đó rất nóng tính… chỉ cần em đừng
chọc ghẹo nó. Chúng ta phải diễn thật tốt vì trường của mình chứ. Chúng ta
không thể đến đó bằng những đứa trẻ bầm dập và một thái độ khinh khỉnh được”
-“Được rồi. Em sẽ để yên cô ta”
Hermione đứng lên và mỉm cười với cậu. “Đó là những
gì chị nói” Hermione cười và rời khỏi khoang đến chỗ của Faith.
……………………………….
-“Xem nơi này như thế nào đây” Melissa hỏi. Melissa
là cô bé xinh xắn đến từ nhà Ravenclaw. Đây là lần đầu Hermione nghe cô bé nói
từ lúc bước lên tàu đến giờ. Melissa rất dễ xấu hổ và hiếm khi nói chuyện. Vì
hay ngại ngùng nên cô bé có cái giọng rất đáng yêu. Nếu nghe cô bé hát, ai cũng
sẽ tưởng đó là thiên thần hét.
-“Ừm, nó sao rồi?” Jeremy hỏi.
-“Thật lòng là chị không biết” Hermione nói với cả
hai.
-“Lần đầu tớ nghe cậu nói thế đấy” Draco bình luận
khi đang đứng ngay cửa ra vào khoang. Cậu đứng dựa vào tường, khoanh tay và nhếch
môi
-“Haha” Hermione trả lời nhưng không bật ra tiếng cười,
ngoại trừ châm chọc. Draco cười lại cô và đi vào khoang mình. Cậu ngồi xuống và
nhìn vào quyển sách cô đang đọc.
-“Lịch sử Vernard?” Cậu hỏi.
Hermione nhún vai: “Tớ muốn biết về ngôi trường mà
mình đang đến thôi. Liệu họ có ổn khi chỉ toàn là những phù thủy và pháp sư lai
không nhỉ? Họ chẳng quan tâm đến mấy thứ như thế sao?”
Draco nhún vai. “Chắc có một chút nhưng chúng ta sẽ
tìm hiểu khi đến đó”
Hermione ngáp và đặt quyển sách xuống. Chuyến đi lần
này khá dài. Đến đầu trưa họ cũng chưa đến được đó nữa.
-“Mọi người đi ngủ thôi” Draco hét lên. Cậu nghe tiếng
càu nhàu nhưng chẳng bận tâm đến nó.
-“Nhưng chỉ mới 11 giờ thôi” Sydney nói với cậu, một
ý nghĩ nhảy ra khỏi đầu cô. Cô là học sinh năm thứ năm nhà Hufflepuff. Một cô
gái luôn ồn ào và nói suốt. Cô luôn vui vẻ với mọi người và ai cũng đều yêu quý
cô. Mấy gã trai thì thích khuôn mặt cô còn đám con gái thì lại muốn có khuôn mặt
trơn lán đó.
-“Ý em là…” Draco hỏi.
-“À, em không mệt…”
-“Vậy thì nằm xuống đi”
Sydney giận dỗi, quay trở lại khoang và đóng trượt
cánh cửa lại. Draco cho chúng 10 phút để đám bảo cả đám đều nằm ổn định. Draco
nằm xuống và nhìn lên mái. Cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ và đang có giấc mộng
đẹp.
Hermione cố nhắm mắt để ngủ. Giấc ngủ không chịu kéo
đến, nên cô cứ để cho đến khi nào mắt mình thấy nặng trĩu rồi thì mới ngủ. Mắt
nhắm, cơ thể thư giãn. Hermione vẫn không thể ngủ. Thứ gì đó đang xảy ra.
Hermione biết nhưng lại không rõ là gì. Hermione nằm đó, giấc ngủ kéo đến những
thứ đó vẫn đang chập chờn trước mắt cô.
……………………….
-“Ahhh” một tiếng thét thất thanh cất lên. Hermione
bật dậy khỏi chỗ. Draco cũng đang đứng ở lối đi. Cả hai nhìn nhau trước khi chạy
xuống cuối khoang thì thấy Melissa đang ngồi góc khoang. Dơi ở khắp nơi
Draco lẩm bẩm câu thần chú, toàn bộ lũ dơi biến mất
sau tiếng ‘bụp’
-“Em đang làm cái quái gì ở đây vậy?’’ Draco hỏi và
Landon chạy đến đỡ Melissa dậy
-“Chờ cậu ấy chút” Landon nói với Draco. Cậu quay
sang Melissa: “Cậu ổn chứ?” Cậu hỏi khi đang cúi nhìn Melissa.
-“Ổn..a” Cô lí nhí.
-“Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Giọng cậu nhỏ nhẹ
-“Em đang đọc sách thì đột nhiên đám dơi trong sách
bay ra ngoài”
-“Sách gì?” Landon hỏi. Melissa chỉ vào quyển sách
to tướng đang nằm trên sàn. Landon cầm lên và đọc tựa đề.
Ai đó đã núp sau cậu, Landon xoay lại. Devin mỉm cười
với cậu.
Devin giở hai tay lên: “Không phải em”
-“Cái quái quỉ gì đây?” Landon liếc. Cậu đẩy Devin
vào tường : “Cậu còn làm bất kì điều gì với cô ấy thì tôi thề tôi sẽ…”
-“Để tụi này giải quyết cho” Draco đẩy Landon ra khỏi Devin và nhìn lại
Melissa.
Draco biết Landon trông chừng Melissa. Cha mẹ
Melissa chết hai năm trước. Cậu biết gia đình họ và ai đó đã nhận nuôi Melissa
-“Quay trở lại giường đi nào, anh sẽ xem xét và chỉnh
sửa lại quyển sách” Draco nói và quay lại khoang của mình.
Draco đưa quyển sách cho Hermione nhưng không ai
quay lại khoang của mình.
-“Chuyện gì xảy ra vậy?” Aiden hỏi Hermione. Aiden
là học sinh năm tư nhà Gyffindor. Năm học này, cậu bé này trở thành tâm điểm của
mọi người. Ở cái tuổi của cậu thì cậu có cái vẻ ngoài ưa nhìn. Cậu luôn mỉm cười
và không để tâm việc dám hay không. “Dám làm” đối với đám con nít tuổi cậu ta
-“Ai đó đã ếm sách của Melissa” Hermione nói.
Draco nhìn Hermione và để ý ánh mắt cô đang dồn về
Faith. Faith thì nhìn về phía Draco. Cặp chân mày của Faith nhướn lên như để kiểm
tra Draco.
Draco nhìn lại đứa khốn khổ 14 tuổi đó. “Mọi người
lên giường ngay bay giờ”
Lần nữa, tiếng lầm bầm lại cất lên, mọi người tản
vào khoang của mình.
-“Faith nghi ngờ cậu đấy” Hermione cười
-“Im dùm đi” Draco nói với cô.
-“Vâng thưa ngài” Hermione nói. Cả hai đều trở lại
khoang của mình.
-end chap 18-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét