Title story: Draco and Hermione:
Lust or Love?
author: chebetta
Translator: Lupin
Link: www.fanfiction.net/s/1653467/Draco-and-Hermione-Lust-or-love
Chap 14: Quyển sách.
Hermione tỉnh dậy và thấy chỗ trống trên
giường. Có lẽ Draco đã đi mặc đồ chuẩn bị đến lớp.
Hermione ngáp và duỗi người ra ở trên giường.
Cô thức dậy và đi vào nhà tắm. Cô tắm nước ấm dưới vòi sen và phải chuẩn bị cho
cả ngày.
Xuống phòng sinh hoạt chung, lửa đã tắt. Điều
này thật lạ. Lửa luôn được giữ cháy cao và nóng. Với một cái chau mày, Hermione
rút đũa phép và làm cho ngọn lửa cháy cao hơn. Cửa phòng sinh hoạt chung mở và
Ron bước vào.
- "Chào, Ron"
Hermione nói với một cái cười nhẹ.
- "Chào, Herm" Cậu
nói với cô, bươc vào phòng và ngồi xuống cái trường kỷ. Cậu nhìn lên cô rồi
nhìn vào ngọn lửa. "Cậu phải tới bàn giáo viên trước khi cậu ăn"
- "Được thôi".
Hermione nói với cậu. Cô nhìn xuống cái bàn và chụp lấy cái túi khi thấy quyển
sách của Draco. Cô làm vội làm cho Ron cũng nhìn xuống bàn. Cô chụp vội quyển
sách và lật vài trang. Cô đứng lên nhanh chóng và cất nó vào cặp. Nhưng lại
không đủ nhanh để tránh cho Ron không thấy điều mình làm.
- "Hermione, Cái gì vậy?".
Cậu đứng dậy
- "Chẳng có gì cả".
Cô nói nhanh.
- "Hermione, đưa tớ quyển
sách".
-" Tại sao? Nó không phải
của cậu và cậu cũng không có quyền có nó".
- "Đưa nó cho tớ".
Ron ra lệnh, đưa tay cậu ra và chờ quyển sách. "Hermione, ngay bây giờ",
cậu gằng giọng. Cậu bước gần đến thì cô bước lùi lại.
- "Tớ phải đi rồi. Gặp lại
cậu sau, Ron", sau đó cô quay đi và chạy nhanh ra ngoài phòng.
Hermione bước thật nhanh lên cầu thang, đảm
bảo rằng Ron không ở sau lưng cô. Cô bước cùng sải chân để xuống đại sảnh. Cô đặt
cái túi ngay cạnh một trong những cô gái năm thứ bảy, nói với cô ta rằng cô sẽ
quay trở lại ngay, cô bước lên bàn giáo viên.
- "Cô Ganger". Cụ
Dumbledore chào cô.
- "Chào thầy, thầy muốn
em...?".
- "Uh, ta muốn thông báo
cho em về một chuyện trao đổi năm nay. Em và cậu Malfoy sẽ được giao nhiệm vụ
trong vụ trao đổi này".
- "Tới đâu ạ?",
Hermione hỏi.
-"Một ngôi trường khác,
cô Ganger. Nhà trưởng và hai thành viên mỗi nhà sẽ đi cùng Malfoy và cả em nữa".
- "Nhưng tại sao ạ?".
- "Chỉ để cho những thứ
khác. Điều này có ổn với em không?".
Cô thực sự không muốn nhưng Hermione không
nói điều gì cả. "Vâng, được ạ". Sau đó, cô quay đi và bước xuống bàn
để ăn sáng.
...............................................................
- "Cậu phải làm cái
gì?", Pavarty hỏi. Hermione nhìn xuống cô với cái chau mày.
- "Shhh".
Cô đỏ mặt và sau đó nguýt đi :"oh, ừ...xin
lỗi nhé. Không được làm phiền lớp học. Vì vậy, cậu phải đi với...".
-"Draco và hai người
khác ở mỗi nhà".
-"Năm mấy?".
Hermione nhún vai và nhìn lên thầy Snape, người đang nói về vài độc dược mà cô
đã biết hết rồi.
-" Cậu có hồi hộp
không?".
Một cái nhún vai khác. "Tớ chẳng biết nữa".
- "Có vấn đề gì ở phía
sau vậy?". Thầy Snape hỏi.
- "Không ạ"
- " Vậy thì tại sao các
cô nói chuyện?".
Pavarty quay lại, muốn Hermione trả lời.
"Um, em không biết vì sao thầy lại nói về độc dược đó. Vì thế em hỏi ạ".
- "Em ngắt lời bài học
chỉ vì em không hiểu à?".
- "Vâng, thưa thầy".
- "Một lần nữa thôi nhé,
cô Ganger và cô sẽ gặp tôi sau giờ học". Hermione ra hiệu mình hiểu và liếc
nhìn thầy ấy khi thầy đang nói về loại độc dược đó lần nữa. Một vài đứa nhà
Slytherin cười châm chọc cô.
- "Thầy ấy thật nhỏ mọn",
Pavarty nói.
- "Kể tớ nghe về vụ đó
đi".
- "Cô Ganger, làm ơn. Đứng
dậy và lên đây ngồi". Thầy Snape chỉ vào cái bàn trước thầy. "Và tôi
sẽ gặp em sau giờ học".
Hermione liếc thầy nhưng vẫn đứng lên. Cô
thu lấy những vật dụng của mình và đi đến cái bàn mà thầy Snape chỉ.
-" Loại độc dược này có
thể giết..." và thầy ấy bước đến lần nữa. Hermione ngồi xuống, quan sát cử
động miệng của thầy nhưng không nghe bất cứ từ gì thầy nói ra. Mọi việc cứ diễn
ra như vậy vài tiếng trước khi cả lớp giải tán. Hermione cuống lấy túi và quăng
nó một bên vai của mình.
- "Cô Ganger, tôi sẽ gặp
em ở đây. 7 giờ tối nay".
-"Đê làm gì?".
Thầy Snape nhìn lên đống giấy trước mặt thầy
:"Tôi sẽ gặp em sau".
- "Vâng, thưa thầy."
Cô quay lưng và bỏ đi, nhiệt độ trên đầu cô đang tăng cao.
Cô bước xuống đại sảnh, có ai
va mạnh vào cô, làm cô ngã xuống, sách văng ra khỏi túi của cô.
-" Cậu tính làm gì tiếp
theo vậy?", Ron hỏi.
- "Không có gì. Tớ sẽ đến
thư viện làm bài tập". Cô nắm cánh tay cậu :"Cám ơn nhé".
-"Không có gì". Cậu
kéo tay mình lên. "Mình đoán mình sẽ gặp lại cậu sau vậy". Cậu ấy đứng
lên và bỏ đi. Ron có vẻ khác khác. Cậu ấy trông căng thẳng và cộc cằn. Không giống
Ron chút nào. Hermione lăc đầu và đi tới thư viện. Cô tìm cho mình được một chỗ
và mở túi của mình ra.
-"Oh, trời đất", cô
nói. Nó đâu mất rồi? Cô trút cả túi ra để tìm, trừ phi là ở đó nhưng không thể
được. "Chết tiệt, Ron. Cậu lấy nó rồi".
"Lấy cái gì?".
Hermione nhìn lên, là Draco. "Ron đã lấy cái gì à?"
- "Chẳng có gì hết".
Cô nói khá nhanh. Sau đó mỉm cười với cậu, cố chứng minh cho cậu ấy thấy.
-"Hermione, cậu ấy lấy
cái gì của cậu?"
-"Không có gì hết".
Cô lại nói dối nhưng lần này bình tĩnh hơn.
-"Oh, tớ sẽ quay lại lấy
quyển sách của tớ, cái tớ vẽ ấy và nó không có trong phòng. Cậu biết nó ở đâu
không?".
Hermione cố giả vờ như bình thường."Không,
tớ không thấy nó suốt cả sáng nay"
-"Ừ, Hermione. Quyển
sách đâu rồi nhỉ?"
-"Tớ không biết".
Cô nói. Đứng dậy và chụp lấy cái túi của mình. “Lần cuối cùng tớ thấy nó là tối
hôm qua".
-"Cậu đã lấy nó".
Draco buộc tội cô.
-"Không, tớ không
có", cô nói dối. Cô đung đưa cái túi trên vai mình và bỏ đi nhưng Draco đã
chụp lấy cánh tay cô.
-"Quyển sách đang ở chỗ quái
quỷ nào hả?".
Cô vùng cánh tay mình để cố thoát khỏi cái
vặn chặt của cậu ấy. "Tớ không biết". Cô hét lên, hy vọng ai đó sẽ đến
và nhìn thấy điều gì đang xảy ra. Nhưng chẳng có ai cả.
-"Hermione, Ron đã lấy
nó phải không?". Giọng của cậu nhẹ nhàng hơn.
-"Tớ khong biết".
Cô nói với cậu lần nữa.
Nhiệt độ của cậu đang nóng lên. "Một
lần nữa nhé, Hermione. Quyển sách ở đâu?".
-"Tớ không biết"
Draco đẩy cô vào tủ sách và để một tay lên cạnh đầu cô.
-"Nó ở đâu?
Hermione".
-"Để tớ đi".
-"Cậu sẽ chẳng đi đâu
cho tới khi nói nó ở đâu". Hermione nhìn lên cậu. Đôi mắt xanh lạnh lẽo,
màu xanh ác quỷ. "Nói cho tớ biết quyển sách chết tiệt đó đâu rồi".
-“ Không".
Cậu lại đẩy cô vào giá sách nhưng lần này bằng
hông của cậu. Tay của cậu giơ lên và vuốt ve má cô. "Thôi nào, Hermione.
Nói tớ biết quển sách đang ở đâu".
Hermione nhắm chặt mắt lại, ngọ nguậy cái
đầu ra khỏi bàn tay của cậu. Cô không muốn cậu chạm vào cô.
-"Hermione, Hermione
đáng yêu". Cậu thì thào vào tai cô. "Tớ chỉ cần quyển sách. Đó là tất
cả những điều tớ muốn".
- "Và cậu sẽ chẳng lấy
được nó đâu", cô cũng thì thào lại, bụng cô đang co thắt từng đợt.
-"Tôi sẽ lấy lại quyển
sách đó và cậu sẽ xin lỗi tôi. Không cần phải tốn thời gian với con máu bùn như
cậu".
Hermione mở đôi mắt và nhìn lên cậu, cơn giận
đang kéo đến. "Vậy thì hãy tránh xa tôi ra và đừng để tốn thời gian của cậu
nữa". Cô nói.
- "Tuy nhiên nếu cậu
không muốn". Cậu thì thào. Miệng cậu để gần mặt cô. "Nếu như tớ muốn
cậu. Và nếu như cậu cũng muốn thế".
-"Tớ chẳng muốn làm cái
gì với cậu cả". Cô bật lại cậu. "Đi đi và làm cho cha cậu vui vẻ. Cậu
giỏi khoảng đó mà".
-"Làm cái gì?". Mắt
cậu dần đen tối hơn trước.
-"Trở thành giống cha cậu.
Cậu là bản sao của ông ấy mà".
Trúng tim đen. Gân trên cổ cậu nổi nên. Cậu
giơ tay lên để đánh cô nhưng cậu đã chụp lấy quyển sách và ném nó đi.
-"Cậu không biết cậu
đang nói về điều gì đâu".
-"Tớ biết. Cậu giống ông
ấy rất nhiều nữa là khác. Cậu không đánh tớ nhưng cậu đã tính làm vậy. Đe dọa tớ
cũng chẳng làm cậu tốt lành hơn ông ấy đâu".
-"Tôi tốt hơn ông ta".
Cậu nói. Mắt cậu đổi sang điều gì đó.
-"Không, Draco. Cậu
không tốt như thế đâu", cô thách thức cậu. "Cậu thậm chí còn tệ hơn
ông ta. Cậu sẽ chết như một tử thần thực tử, như chúa tể bóng tối mà giết người
chỉ để thỏa mãn. Cậu sẽ sống trong địa ngục và mục rữa trong đó".
Điều diễn ra kế tiếp khiến cô bất ngờ. Cậu
gục xuống khóc. Cậu nằm trên sàn và khóc trong bàn tay của mình, Hermione muốn
giúp cậu dừng lại và làm dịu cậu. Nhưng cô không thể. Cậu ấy không xứng đáng hoặc
cũng không đáng để sống.
-"Tớ sẽ lấy lại quyển
sách của cậu, Malfoy. Nhưng tớ sẽ chẳng giúp cậu nữa đâu. Lần tới, tớ khóc cho
cậu là lúc cậu xuống địa ngục rồi, khi mà cậu chẳng còn hại đến ai nữa. Tớ sẽ
chẳng khóc trong đau buồn mà khóc trong sự vui sướng". Sau đó cô quay lưng
đi và bỏ một mình cậu đang khóc.
-end chap 14-